
Giữa nhịp sống hiện đại, khi con người mải miết chạy theo những dự định và thành công, ít ai đủ tĩnh lặng để ngoảnh lại nhìn về phía sau, nơi có mẹ già, mái nhà xưa, và những ký ức giản dị mà trong trẻo.
Với tác giả Nguyễn Công Thành, sự ngoảnh lại ấy đã hóa thành một hành trình của con chữ, của tri ân, và của những xúc cảm sâu thẳm mang tên “Truyện ký Mẹ và Quê Ngoại.”
Từ người con xứ Nghệ đến người kể chuyện bằng ký ức
Nguyễn Công Thành sinh ra và lớn lên tại Nghệ An – vùng đất giàu truyền thống hiếu học, nơi tình quê, nghĩa mẹ và lòng tôn sư trọng đạo đã trở thành nét văn hóa gắn bó với mỗi người dân.

Tuổi thơ ông gắn liền với người mẹ – bà Nguyễn Thị Kỳ Anh, một nữ hiệu trưởng mẫu mực, nghiêm khắc mà đầy bao dung. Trong ký ức của ông, mẹ không chỉ là người sinh thành, mà còn là người thầy đầu tiên dạy ông về lòng nhân ái, sự trung thực và cách sống tử tế giữa cuộc đời nhiều đổi thay.
“Mẹ tôi cả đời đứng trên bục giảng, nhưng điều lớn lao nhất mà mẹ dạy không nằm trong sách vở, đó là cách sống tử tế, biết yêu thương và biết ơn.” – Tác giả Nguyễn Công Thành chia sẻ.
Khi mẹ bước sang tuổi 90, ông bắt đầu cầm bút viết “Truyện ký Mẹ và Quê Ngoại”. Không để “làm văn”, mà để “lưu giữ” – giữ lại hương ký ức, giữ lại hình ảnh và tâm hồn của người mẹ trong từng con chữ.
Viết để tri ân, không để kể công
“Truyện ký Mẹ và Quê Ngoại” là tập hợp những mảnh ghép ký ức, những câu chuyện nhỏ nhưng chân thật. Mỗi trang viết đều thấm đẫm tình người, tình quê và tình mẹ. Người mẹ trong tác phẩm vừa là “mẹ của tác giả”, vừa là “người mẹ của bao thế hệ học trò” – biểu tượng cho sự hy sinh, bao dung và lòng yêu nghề thầm lặng.

“Tôi không nghĩ mình đang viết văn. Tôi chỉ đang nói chuyện với mẹ bằng chữ, bằng ký ức, bằng cả lòng biết ơn.” – Tác giả Nguyễn Công Thành chia sẻ.
Trong buổi ra mắt, tác giả chia sẻ đầy xúc động: “Cảm xúc đầu tiên là thấy mọi người đến khá đông đủ trong một buổi sáng mà thời tiết không ủng hộ, tôi thực sự rất xúc động. Cảm ơn tất cả mọi người, cảm ơn ban tổ chức, cảm ơn SCC và Kalabooks đã giúp tôi có buổi ra mắt hôm nay. Để viết được cuốn sách này, tôi đã phải đi tìm lại rất nhiều tài liệu từ thư viện, bạn bè cũ cho đến mạng xã hội để ghi lại hành trình của hai người đàn ông mà tôi kính trọng nhất: ông ngoại tôi và cha tôi. Có lúc tôi cảm thấy mình đang thực hiện một công trình nghiên cứu thực thụ.
Khi viết đến những đoạn kể về cha tôi trở về từ chiến trường, hay khi mất đi người thân, tôi đã khóc rất lâu. Có những lúc phải dừng viết hàng tuần vì cảm xúc quá lớn. Nhưng tôi tin rằng, những giọt nước mắt ấy làm cho cuốn sách trở nên thật hơn, đời hơn.”
Ông cũng xúc động nhắn gửi:
“Cuốn sách được ra mắt đúng dịp tháng 11 – tháng tri ân thầy cô. Tôi muốn gửi lời tri ân sâu sắc đến mẹ tôi, và đến tất cả những người thầy, người cô của Việt Nam. Họ là những người đã gieo hạt yêu thương, và tôi chỉ là người ghi lại điều đó bằng con chữ.”
Một cuốn sách cho tháng của tri ân
Tháng 11 – tháng của những đóa hoa tri ân người thầy, người cô cũng là thời điểm cuốn sách được giới thiệu tại Phố Sách 19/12, Hà Nội.
Buổi ra mắt không chỉ là một sự kiện văn học, mà là một buổi gặp gỡ đầy cảm xúc giữa những thế hệ, những người con, người mẹ, người thầy.
Buổi ra mắt sách diễn ra với sự tham dự của nhiều khách mời là các nhà giáo, nhà nghiên cứu, văn nghệ sĩ và bạn bè thân hữu. Trong không gian ấm áp ấy, câu chuyện về mẹ và quê ngoại đã chạm đến trái tim nhiều người.
Bà Bùi Kim Thùy – thành viên Hội đồng Cố vấn Đại học Harvard, chia sẻ:
“Câu chuyện mà anh Thành viết về mẹ, một cô hiệu trưởng, thật sự rất xúc động. Bất kỳ ai trong chúng ta cũng đều có một người mẹ và một quê hương để nhớ. Tôi đã dành trọn một đêm để đọc cuốn sách và nhận ra rằng, đây không chỉ là câu chuyện của một người mẹ trong chiến tranh, mà là biểu tượng cho hàng triệu người mẹ Việt Nam – những người đã hy sinh cho gia đình, cho chồng con, và cho cả Tổ quốc.
Tôi có mặt ở đây hôm nay không chỉ để ủng hộ anh Thành, mà còn để tri ân những người mẹ Việt Nam – những người đã góp phần tạo nên quá khứ hào hùng và đầy nhân văn của dân tộc.”

Không khí buổi ra mắt trở nên lắng đọng khi ca sĩ khách mời cất lên những khúc hát về mẹ và quê hương, để mỗi người đều thấy mình đâu đó trong những dòng chữ và âm thanh ấy.
Lan tỏa những giá trị nhân văn giản dị
Giữa thời đại công nghệ và những cuốn sách thị trường, “Truyện ký Mẹ và Quê Ngoại” không ồn ào, không cố gây ấn tượng nhưng lại khiến người đọc tìm thấy trong đó sự tĩnh lặng, sự trong trẻo, và ý nghĩa sâu xa của hai chữ “tri ân”.

Đó là lời nhắc nhở mỗi người con: hãy viết, hãy nói, hoặc đơn giản là hãy lặng im mà nhớ về mẹ khi ta còn có thể. Vì đôi khi, chỉ cần một lời cảm ơn cũng đủ làm ấm cả một đời người.
“Truyện ký Mẹ và Quê Ngoại” không chỉ là hồi ký của một người con, mà là tấm gương soi để mỗi chúng ta nhìn thấy chính mình, thấy người mẹ, người thầy đầu tiên đã dạy ta nên người. Một cuốn sách nhẹ nhàng, nhân văn và thấm đẫm tình yêu dành cho tháng của tri ân, của biết ơn và của những vòng tay yêu thương không bao giờ khép lại.



Mộc Lan






